6 thg 11, 2014

Nén bạc đâm toạc tờ giấy

Cách đây mấy năm, cô em dâu tôi làm Phó tổng biên tập ở một  tờ báo của ngành quản lý tiền bạc bảo tôi viết cho một bài in số Tết. Tôi viết  về quan niệm dân gian với đồng tiền. Dẫn mấy câu tục ngữ: Nén bạc đâm  toạc tờ giấy.
Có tiền mua tiên cũng được

Rồi Nguyễn Du:
Đồng  tiền đổi trắng thay đen khó gìTôi lại dẫn bài tục ngữ mới đang thịnh  hành:Đồng tiền là tiên là Phật
Là sức bật của mọi người
Là tiếng  cười của tuổi trẻ
Là sức khỏe của tuổi già
Là cái đà cho danh vọng
Là  cái lọng để che thân
Là cán cân công lý
Lại đưa thêm  câu:
Không có việc gì khó
Chỉ sợ tiền không nhiều
Đào núi và lấp  biển
Không làm được thì thuê

Để nói rằng dân gian ta nhìn tác dụng  của đồng tiền rất biện chứng.
Nhưng tôi cũng nói rằng dân ta vẫn coi trọng  các giá trị tinh thần:
Đói cho sạch rách cho thơm
Tôi ưng ý với  bài viết của mình nhưng kết cục bài báo không lên trang được vì cô em tôi sợ... 
Nay nhân chuyện ầm ĩ về cuộc hội thảo thơ của một nhà thơ nọ mới hỏi anh bạn  cũng làm nghề văn chương cái gì làm cho mấy người bạn yêu quý của chúng ta lẩm  cẩm như vậy. Ông bạn chép miệng tiền, do tiền mà ra hết. Tôi bảo họ là những  người không thiếu tiền. Ông lại bảo Nếu đã vì đồng tiền thì bao nhiêu cũng không  đủ. Mà tay ấy lại chi rất nhiều tiền, gấp hàng chục lần cuộc hội thảo khác. Lại  còn thói sợ quyền uy nữa. Mua được quyền uy rồi thì các quyền úy phải đi theo  chứ Tụ tập con cá mập ấy mà.

Anh bạn liền kể hôm đó anh lên Ban sáng tác  của Hội Nhà văn gặp nhà phê bình họ Đỗ mọi ngày rất to giọng cứ kéo anh vào dự  nhưng anh không vào. Cứ vào ghi tên thôi cũng có 200 ngàn, phát biểu vài câu  được 500, lại ăn trưa nữa. Các anh hào có mặt đông đủ lắm.
Bạn tôi hỏi Cậu  đang dự trại ở Cửa Lò sao lại về đây.
Họ Đỗ:
Nhận tiền của nó rồi phải  viết cho nó một bài chứ.
Bao nhiêu?
Năm triệu. Viết cho vui ấy  mà.

Chuyện làng văn nổi cơn sóng gió vì con người đó, vì cuộc hội thảo kỳ  dị đó mọi người đã biết rồi. Rồi lại website bị  đánh phá tơi bời.  Bạn tôi lại bảo nó thuê tiền để đánh thằng Nhơn mà. Không lẽ  nào cơ quan an ninh lại đi hành hạ một trang web chuyên về văn chương như  thế.

Cho đến hôm nay chưa có ai làm một câu tục ngữ mới về việc  này, về sức mạnh vô biên của đồng tiền thời @, con virut H5NN trong vật dẫn  con  thơ thiền HQT bỗng trở nên nổi tiếng vì đã ăn gỏi được hàng chục nhà nghiên cứu,  phê bình, nhà thơ, nhà văn nổi tiếng.

Đành chép lại mấy câu thành ngữ đã  hơi cũ vậy để mọi người đọc cho vui:
Đầu đất đòi ăn bít tất
Đầu to óc  bằng quả nho
Được voi đòi Hai Bà Trưng
Đã ngu còn tỏ ra nguy hiểm
Cống  rãnh sóng sánh với đại dương
Phong bì muốn gì thì ăn
Đã máu không cần biết  bố cháu là ai
Hồn nhiên như cô tiên
Tiền không thiếu chủ yếu là thái  độ
Tê tái con gà mái

...
Theo http://lexuanquang.org/post/2568/ 

Các kiểu chết

Chết vì "rượu" là cái chết "sành điệu"
Chết vì "yêu" là cái chết "liêu xiêu".
Chết vì "gái" là chết rất "thoải mái".
Chết vì "tình" là cái chết bất"thình lình".
Chết vì "lười" là cái chết rất"buồn cười".
Chết vì "học" là cái chết rất "vàngngọc".
Chết vì "sầu" là cái chết rất"ngầu".
Chết vì "ghen" là cái chết "nhỏ nhen".
Chết vì "chơi" là cái chết "thảnh thơi".
Chết vì "tiền" là cái chết rất"muộn phiền"
Chết vì "điên" là cái chết "dĩ nhiên"
Chết vì "hận" là cái chết rất "ko cẩn thận"
Chết vì "bệnh" là cái chết của"định mệnh"
Chết vì "hói" là cái chết rất "đau nhói"
Chết vì "no" là cái chết " ki bo"
Chết vì "nợ" là cái chết rất "đáng sợ"
Chết vì "dại" cái chết rất "thương hại"
Chết vì "hâm" cái chết "lặng thầm"
Chết vì "ngủ" là cái chết "cổ hủ"
Chết vì "rắm" là cái chết "say đắm"
Theo: forum.mobay.vn/index.php?threads/các-kiẻu-chét.232751/