4 thg 10, 2013

Thơ tình yêu 2

Ta lại gửi những vần thơ vội viết
Tới tặng em, cô giáo ta yêu
Bao xúc động cứ trào dâng cuộn xiết
Ngập tim ta bởi khao khát quá nhiều.

Ta lại ngắm nụ cười em rạng rỡ
Ngập môi hồng tươi rói những niềm vui
Trong ngày lễ làm hồn ta nức nở
Bao ước mơ, bao hạnh phúc để đời.

Em lộng lẫy trong rừng hoa rực rỡ
Đóa hoa nào sánh ngang được em đây?
Hoa e ấp đâu dám cùng đua nở
Nụ cười tươi hạnh phúc quá đủ đầy.

Tà áo đẹp nhẹ nhàng bay theo gió
Bóng thướt tha như vờn nhẹ cùng mây
Đôi mắt sáng chứa đựng bao nhung nhớ
Trao niềm tin gửi hy vọng tràn đầy.

Ta lại nhớ như ngàn lần ta nhớ
Lại yêu em như vạn bận vẫn yêu
Dẫu khoảng cách vẫn làm ta trăn trở
Dẫu trái ngang vẫn làm nhạt nắng chiều.
----
Có lẽ vì ta yêu nhau
Nên thời gian luôn là không đủ
Anh muốn bên em nhiều hơn thế nữa
Làm sao để vào được cõi hư vô…

Có lẽ vì ta yêu nhau
Nên khi bên em anh thấy thời gian trôi nhanh quá
Những chiếc hôn vội vàng khôn xiết
Chẳng thể làm nguôi nỗi nhớ nhau…

Nhưng em ơi, ta đang phải sống
Giữa dòng đời đầy những bon chen
Mỗi ngày trôi qua là một ngày hy vọng
Làm sao để có được ngày mai…

Chỉ có khi tâm hồn ta hòa nhập
Luôn bên nhau bất kể đêm ngày
Thời gian trở thành vô nghĩa
Em và anh mãi chẳng lìa xa…
------
VỊNH ĐIẾU THUỐC
Vừa vừa nho nhỏ dáng thon thon,
Nặng nợ thân tôi cái kiếp bòn.
Vui sướng ngửng đầu phụt khói trắng,
Họa buồn sâu lắng gạt tàn son...
Môi nồng Thiếu Nữ mòn e ấp,
Quân tử mày râu tấp tấp mồm.
Trơn miệng xồm râu vẫn ngậm thổi,
Than ôi.!Còn tội cái thân mòn.

----
Chẳng ước hẹn, nhưng riêng em vẫn đợi
Dẫu tiếng yêu anh chưa nói một lần
Nửa vầng trăng gieo nỗi buồn vơi vợi
Khúc giao mùa, ai thả nốt chơi vơi...

Mặt trời ngủ tình em còn thao thức
Để vô tình gió xào xạc đưa hương
Mảnh trăng vỡ...lung linh trên sóng nước
Sợi tơ lòng vương vấn mảnh tình riêng

Tuổi xuân cũng đi theo mùa theo tháng
Cánh phượng hồng vẫn nồng nàn sắc nắng
Nếu có thể hãy làm cơn chớp bể
Để cho em đắm những trận mưa nguồn

Mùa qua mùa, tháng nối tháng qua đi
Riêng em, em vẫn đợi vẫn chờ
Dù vẫn biết điều ấy là vô vọng
Nhưng anh ơi! ... chẳng ngăn nổi con tim

----
THU đã sang, nắng vàng đã nhạt rồi
NÀY cây ơi sao buồn lá rụng rơi?
TÔI cũng buồn, tôi buồn lắm cây ơi
YÊU một người nhưng tôi không dám nói

THU đã sang, mây buồn lững lờ trôi
NHIỀU thật nhiều lá vàng phủ lưng đồi
LẮM lúc ngồi một mình tôi tự hỏi
ĐÓ phải chăng trời, đất buồn cùng tôi

THU đã sang, trăng kia sáng rạng ngời
CÓ biết rằng tôi mang nỗi đơn côi,
BIẾT tôi buồn vì yêu không dám nói
KHÔNG như trăng vàng, có biết trăng ơi

TÔI từ lâu đã muốn nói ra rồi
NÓI rằng tôi ... tôi đã yêu người ấy
THẬT sự tôi muốn nói ra, thật đấy
LÒNG mong rằng người ấy hiểu được tôi.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét